Những con đường nhỏ hẹp lát đá qua lại lên xuống theo những sườn dốc của đồi nối tiếp đồi. Những ngôi nhà xanh, đỏ, tím, vàng, mang đầy hình thù: hoa cỏ, phụ nữ, quái thú… Một làn gió hiu hiu se lạnh thổi vào từ biên khơi biến tất cả thành mê cung bích họa muôn màu. Đó là Valparaiso.
“Nhanh lên Valparaiso- chàng thủy thủ, bạn đã gạt nước mắt để sơn xanh vàng lên ngôi nhà và biến nó thành chiếc tàu tròng trành không thề phá hủy … ” Những lời thơ đẹp của Paoblo Neruda nói về thân phận chìm nồi của Valparaiso. Nhưng có lẽ không cần đến nhà thơ vĩ đại đoạt giải Nobel văn chương này đến ngụ tại đây và viết lên những áng văn ca ngợi mà Valapraiso mới trở nên nổi tiếng.
Valparaiso, thành phố cảng của Chile được khai phá ngót nghét 1000 năm trước bởi thổ dân Inca. Thánh phố trên những sườn đồi trườn dài ra biển xanh ngát đã tồn tại qua nhiều thăng trầm bảo tố, động đất và máu lửa của một thời thực dân để rồi được mệnh danh là “Hòn ngọc Thái Bình Dương”.
Thành phố được so sánh như một Santorini (hòn đảo du lịch “trong mơ” của Hy lạp) ở Nam Mỹ là điểm đến quen thuộc của nhiều khách thập phương. Do vậy, không cần phải tìm hiểu nhiều, chỉ cần đặt chân đến thủ đô Santiago de Chile là ai cũng có thể biết Valapraiso cách đó 115km về phía Tây. Ở bất cứ trạm xe buýt lớn nào tại đây cũng có thể dễ dàng kiếm được xe đến Valparaiso với khoảng 7 đến 10 đô la Mỹ một vé.
Đến Valapraiso du khách có nhiều lựa chọn cho chuyến tham quan. Có thể đó là bãi biển Vina Del Mar được cả châu Mỹ nhắc đến, có thể là chuyến đi dạo biển với du thuyền. Nhưng nếu hỏi bất cứ ai đã từng đến đây, hay đọc bất kỳ sách hướng dẫn du lịch nào du khách sẽ luôn luôn có câu trả lời: Hãy đi bộ dọc theo những con phố nhỏ.
Những đường phố nhỏ chạy vòng quanh dọc hai bên là những dãy nhà kiến trúc thời thuộc địa thế kỷ 18-19, xen lẫn những những căn nhà xinh xinh bằng xi măng, bằng tole điển hình của vùng Nam Mỹ. Chúng như thể hệ thống mạch máu đập dồn dập đem nhựa sống bao trùm lên cả vùng Valparaiso.
Đó là sườn đồi Bellavista, nơi có những phòng tranh khiêm nhường bên cạnh các quán cà phê nhỏ nhắn. Khắp nơi là tranh tường tạo thành từ những nét vẽ chuyên nghiệp cũng như nghiệp dư. Tác phẩm là một đóa hoa, là một khuôn mặt, một nụ cười, một siêu nhân hay một biểu tượng triết lý. Có cảm giác như cảm xúc nghệ thuật người dân Valparaiso quá dồi dào và nóng bỏng như thể bốn bức tường của căn nhà không ngăn được sự tuôn trào của chúng ra khắp mặt đường.
Đó là sườn đồi Concepcion rực rỡ của tầng tầng lớp lớp nhà cửa rực rỡ ánh màu. Khu vực này không lãng mạng như Bellavista, nhưng cái cảm xúc nghệ thuật chân phương đó lại rất mạnh mẽ. Lang thang ở đó như thể trôi trên những ngọn sóng sắc màu vô tận.
Đó còn là những thang máy được kéo bằng dây cáp lên những sườn đồi cao đã có trên trăm năm tuồi. Cái lồng thang gỗ nâu sẫm màu thời gian cứ như một hướng dẫn viên già đang kể lại câu chuyện lịch sử của thành phố khi dần dần đưa du khách lên cao và tầm nhìn dần mở rộng bao quát ra cả cái thành phố sắc màu xinh tươi lạ lùng.
Đến và dạo chơi Valparaiso bằng đôi chân của mình, du khách sẽ cảm thấy trái tim thoáng se lại và đầu óc nóng bừng lên. Nóng không phải vì những đoạn đường dốc mà vì cái cảm giác như chính mình đang là một phần của bức tranh vẽ khổng lồ, sống động bên bờ Thái Bình Dương.